Ngô Thiên Tú

Con ru mẹ ngủ


Con ru
mẹ ngủ thật buồn
Bắng dòng nước mắt
trong hồn ngã nghiêng
Nhớ hình bóng mẹ
bên hiên
Nghe môi run rẫy
Trái tim nghẹn ngào


Con ru
mẹ ngủ bình yên
bằng lời cầu nguyện
trong đêm thì thầm
bồi hồi hương khói
bềnh bồng
Thương đau
bên cổ áo quan
ngậm ngùi


Con ru
mẹ ngủ bơ vơ
Thẩn thơ
như đứa trẻ thơ
lạc đường
Nghe tim đau nhức
đọan trường
Nghe hồn rũ chết
Nghe sầu
xót xa


Con ru
mẹ ngủ triền miên
Bằng ngôi mộ mới
Cô đơn giữa trời
Thấm tình
mẫu tử thiêng liêng
Cuộc đời tình mẹ
buồn điên đảo buồn

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Con ru mẹ ngủ"